Hương vị ngọt ngào của bà mẹ kế phổng phao.

Trong ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô Guatemala, bà Elena, một phụ nữ U60 với nụ cười mật ngọt, sống cùng chồng và cậu con trai riêng 22 tuổi của ông – Javier. Javier nhút nhát, ít nói, luôn co mình sau những cuốn sách và ánh mắt sợ hãi. Elena, từ lâu, đã để ý đến cậu con trai riêng không phải máu mủ của mình.

Một chiều mưa, khi chồng đi vắng, Elena đến bên Javier, giọng nhẹ nhàng như ru: “Con trai, mẹ thấy cô đơn lắm. Chẳng ai hiểu mẹ cả…” Cô ta khẽ chạm vào tay Javier, ánh mắt đầy ẩn ý. Javier ngây ngô, không hiểu hết ý nghĩa đằng sau lời nói ấy, chỉ thấy trái tim mình đập loạn nhịp.

Những ngày sau, Elena càng tấn công tinh vi hơn. Bà ta nấu những món Javier thích, kể chuyện bằng giọng trầm ấm, rồi “vô tình” chạm vào người cậu. Javier, vốn thiếu thốn tình cảm, dần mềm lòng. Elena thì thào: “Chúng ta có thể có một bí mật riêng, chỉ hai người thôi…”

Rồi một đêm, dưới ánh nến leo lắt, Elena dụ Javier vào phòng. Cậu run rẩy, mắc kẹt giữa sự ngây thơ và dục vọng bị kích thích. Elena cười khẽ, “Con trai, đừng sợ…”

Nhưng bí mật không giữ được mãi. Khi chồng Elena phát hiện, sự thật phũ phàng khiến gia đình tan vỡ. Javier bỏ đi, mang theo nỗi hổ thẹn và ám ảnh. Elena ngồi lại trong căn nhà trống, nụ cười không còn ngọt ngào nữa, chỉ còn lại sự trống rỗng của một trò chơi tàn nhẫn.

“Dục vọng đã giết chết lương tri, và bóng tối ấy mãi không bao giờ tan.”